tong giam doc gian manh chi yeu vo
Truyện Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ của tác giả Thanh Phong Tân Nguyệt nói về tình yêu của một tổng giám đốc chỉ biết yêu chiều vợ hết mực. Anh là CEO của tập đoàn quốc tế lớn nhất thế giới, thân phận phú quý cùng với ngoại hình tuấn mỹ biến anh trở thành người tình trong mộng của tất cả phụ nữ, nhưng suốt bao nhiêu năm, chưa từng có cô gái
Tổng hợp 10+ meme chó shiba Cheems hài hước, tức giận, bựa, đáng yêu 153,400₫ GỌI XÁC THỰC GIÁ 0967891080 ĐẶT MUA - GIAO LIỀN Tìm cửa hàng quanh đây Còn hàng sẵn có xem ngay lấy liền Giao hàng trong 5 phút, bảo hành: 12 tháng - Lặp tức theo dõi tiến trình giao hàng - Miễn phí giao COD, hủy đơn, đổi trả 90 ngày + Đúng hẹn + cam kết hoàn tiền 100%
lân thú 20 ngày 22 tháng 09 näm 2020 vê viêc thay dôi tên và dia chi công ty. Tru sð chính - Ðia chi - Ðiên thoai 14- 16 Hàm Long, phuòng Phan Chu Trinh, quan Hoàn Kiêm, 1--1à Nôi. 024 35599599 Hoat dêna kinh doanh chính cùa Công ty trong näm là: Kinh doanh vat liêu xây du-ng và cung câp dich vu xây läp.
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Biến Thái! 7.5/10. 3821. Tác giả: Wind ÂnÂn. Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược. Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn. Trạng thái: Đang ra. Hạ Khinh là một cô gái xinh đẹp và vô cùng thanh thuần nhưng lại bị lừa ngủ cùng hắn. Hắn là Sở Bạc nghiên, tổng giám
Những 'nam sủng' của bà chỉ được sủng hạnh một thời gian ngắn rồi bị sát hại hết sức dã man. Họ hết bị cung nữ đánh chết, đem xác trộn bùn rồi đến bị ném thẳng xuống hồ nhằm phi tang. Được biết, trước lúc qua đời, vì quá uất ức và thù hận Vương hoàng hậu và Tiêu Thục Phi đã thề hóa thành mèo để hàng đêm về trả thù Võ Tắc Thiên.
Single Frau Mit Hund Sucht Mann. Trọn bộ Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Thể loại Hiện đại, sủng, Ngocquynh520Độ dài 117 chươngEditor Xà NgangAnh là tổng giám đốc điều hành một tập đoàn khổng lồ nhất thế giới, lại thêm vẻ ngoài lịch lãm tuấn tú đã khiến anh trở thành thần tượng trong mơ của hầu hết các cô gái, thế nhưng chưa một ai có khả năng lọt vào mắt xanh của anh, chứ chưa nói đến việc nắm giữ trái người nói anh chỉ thích đàn ông, lại có nhiều người to nhỏ rằng anh ấy đã trao trái tim mình cho một cô gái khác nên không còn cảm giác với người khác, cũng có người nói…Khi mấy tin đồn này truyền tới tai An Mặc Hàn, anh chỉ lạnh nhạt cười một cái. Cũng thế, khi chút tin đồn này truyền tới tai An Dĩ Mạch đang ở đất nước M thì cũng chỉ đổi lấy một nụ cười lạnh của cô giống như An Mặc Hàn vậy. Nam chính cả người sạch sẽ, kết cục một chọi một, không ngược. Doc truyen tong giam doc gian manh chi yeu vo lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ full, chương 1, chương cuối. Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ review, Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ Danh sách chương Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Khi tia nắng mặt trời đầu tiên của buổi sớm chiếu rọi vào cô nhi viện Đồng Thoại thì bọn nhỏ đã thức dậy từ lâu. Chúng không có quần áo đẹp đẽ, không có phòng công chúa, không có bữa sáng phong phú, bọn chúng nhanh chóng tự mình dọn dẹp rồi vội vã chạy ra sân xếp hàng. Mười mấy đứa bé đứng thành ba hàng, từ thấp tới cao, có vẻ vô cùng có kỷ luật. Nếu quan sát cẩn thận có thể thấy được đứa lớn nhất trong số chúng khoảng 10 tuổi, đứa nhỏ nhất tầm ba, bốn tuổi. Mặt mũi chúng đều rất sạch sẽ, nhưng không có cái vẻ hồn nhiên của tuổi thơ. Trong ánh mắt chúng tràn ngập sự mệt mỏi, có đứa trẻ còn đang hơi buồn ngủ nữa. Đét! Tiếng roi da thanh thúy quật xuống sân nhắc nhở, đứa trẻ đang mệt mỏi nhanh chóng mở to đôi mắt khôi phục lại sự tỉnh táo, nhìn chằm chằm người đàn ông áo đen cầm cái roi da đứng phía trước bọn chúng. Người đàn ông chừng ba mươi tuổi, gương mặt bỉ ổi, cằm hắn có một nốt ruồi đen thật to, đôi mắt cong như một con sói đang thấy thức ăn, toát lên màu máu, có vẻ cực kỳ bỉ thấy hắn, đứa nhỏ được vài tuổi sợ hãi rồi cả những đứa lớn hơn đứng bên cạnh cũng thấy sợ. Nhìn thấy cảnh này, tên đàn ông áo đen cười, rất là hài lòng, đây chính là kết quả hắn muốn, hắn muốn bọn nhỏ sợ hắn. Tên áo đen này tên là Trần Chí, là viện trưởng của cô nhi viện này. Không phải tất cả bọn trẻ con ở đây đều mất hết ba mẹ. Có tới hai phần ba trong số chúng là bị Trần Chí lừa bán hoặc là mua được từ những thành phố khác. Nếu bọn trẻ con không kiếm đủ tiền, chúng sẽ phải ra đường ăn xin. Đứa bé ban ngày phải đi ăn xin bên ngoài tối về sẽ còn bị phạt thêm roi nữa. “Đã là một ngày mới, chúng mày chuẩn bị xong chưa?” Giọng nói của hắn rất là tục tằn, bọn trẻ bị dọa tới nỗi không thể không trả lời theo ý hắn ta. “Đã chuẩn bị xong.” Giọng nói không lớn lắm, có vẻ như không được ăn no. Đét. Lại một tiếng roi da quất xuống đất. “Chuẩn bị xong chưa?” “Đã chuẩn bị xong.” Lần này tiếng đáp lại tương đối là vang dội, bởi vì chúng nó biết, nếu đáp lại không đủ to, cái roi tiếp theo sẽ quật lên người chúng nó. “Được, chúng mày phải nhớ kỹ, tới lúc tối về kẻ thu hoạch được ít nhất, sẽ chịu hậu quả giống như nó đấy.” Theo hướng hắn chỉ tay, một bóng dáng gầy yếu nhỏ bé xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Đó là một cô bé khoảng 5 tuổi, không thấy rõ mặt cô bé chỉ thấy mái tóc rối bù và cơ thể mong manh yếu ớt. Cơ thể cô bé còn gầy nhỏ hơn các bạn cùng tuổi rất nhiều, lộ rõ vẻ không đủ chất dinh dưỡng, mười ngón tay gầy nhẳng của cô bé giữ thật chặt một sợi thừng, đầu kia của sợi thừng buông xuống cái giếng đào. Cả ngày hôm qua cô bé chưa hề được ăn gì do số tiền mang về không đủ cho nên cô bé bị phạt đánh từ hai ngày trước, hôm qua lại bị đánh một ngày một đêm, cơ thể gầy yếu của cô bé đã thở ra nhiều hơn hít vào, nhưng biết sao được, cô bé vẫn làm những động tác giống hệt nhau lặp đi lặp lại. Một xô nước chuẩn bị được kéo lên tới nơi rồi, nhưng lúc kéo lên cơ thể cô bé thật sự không chịu nổi nữa, vì vậy xô nước cô bé mất sức chín trâu hai hổ mới giật lên được cứ như vậy hoa lệ hắt hết ra ngoài. Vừa khéo sao lại số nước đó lại hắt toàn bộ lên người Trần Chí vừa mới bước tới bên cô bé. “Con ngu ૮ɦếƭ tiệt, đứng lên cho tao.” Sáng sớm đã bị hắt nước, tệ hơn đây là một sáng mùa đông, đương nhiên là hắn cực kỳ căm tức, lại nghĩ rằng con nhỏ này chẳng có tác dụng gì cả, hắn ta càng đối đãi với cô bé tệ hại hơn.“Đứng lên!”Đét đét đét. Liên tục giáng ba roi lên người cô bé đã không bò dậy được nữa, cô bé không lên tiếng, cắn chặt hai hàm răng, nước mắt cũng không chảy ra.“Còn giả ૮ɦếƭ nữa sao? Đứng lên ngay.”Đét mấy roi nữa, cô bé vẫn chẳng phản ứng gì, Trần Chí càng điên tiết, ra tay càng bé chịu đựng, dần dần mí mắt cô nặng thêm, người cô thấy đau quá, sức lực trong người thoát ra ngoài từng chút từng chút một, cuối cùng cô bé nhắm mắt cùng cô cũng được giải thoát sao?Một bé trai lớn hơn một chút thấy thế bèn xông lên vội vàng kéo tay Trần Chí lại.“Chú à, nó ૮ɦếƭ rồi.”Giọng nói của cậu bé có sự run rẩy, cậu bé không đành lòng nhìn cô bé bị đánh tới thương tích khắp người, bọn nhỏ đều thấy cảnh Trần Chí đánh cô bé, nhưng không có ai đứng ra ngăn cản bởi vì những chuyện như này bọn chúng đã thấy không ít.“૮ɦếƭ rồi sao, thật là xui xẻo, mày mang nó vứt đi.” “Vâng.”Bỏ lại hai đứa nhỏ với nhau, Trần Chí đi sắp xếp công việc cho mấy đứa còn lại. Cậu bé trai bế cô bé lên, đưa tới bên một dòng suối thả cô bé vào trong dòng suối, nhìn cô một cái rồi bỏ hôm đó, sáng sớm còn là trời xanh mây trắng nhưng rồi trời bắt đầu sấm chớp đổ mưa, nước mưa rửa sạch những dơ bẩn trên người cô bé, lộ ra một dung nhan tái nhợt mà tuyệt con đường lớn cách dòng suối nhỏ không xa, một chiếc Roll-Royce màu trắng đậu bên đường. Mưa tạnh, con đường lớn được cơn mưa gột rửa sạch trong chiếc Roll-Royce là một nhà ba người, người đàn ông xem chừng hơn 30 tuổi, người phụ nữ cũng chạc tầm 30, bọn họ ăn mặc quý phái, nhất định không phải là người hai người lớn còn có một đứa bé trai ba bốn tuổi nữa. Cậu bé có ngoại hình cực kỳ đẹp đẽ, một thân quần áo mùa đông phong cách mặc trên người lại vô cùng đáng yêu.“Ba mẹ, chúng ta tới đây làm cái gì vậy?”Trong mắt bé trai tràn đầy hồn nhiên, tò mò nhìn chung quanh, tất cả sao mà mới lạ.“Bảo bối, chúng ta tới đây để ăn cơm dã ngoại mà, mưa xong không khí sạch sẽ nhất rồi, ba mẹ đưa Hàn Nhi của chúng ta tới đây để hít thở không khí trong lành.” Giọng nói người phụ nữ rất chi là dễ nghe, từng câu từng chữ đều chứa đựng sự dịu dàng.“Vâng, Hàn Nhi muốn hít thở không khí trong lành.”Bé trai nhanh chóng xuống xe, làm cho đôi vợ chồng bật họ đang là sắp xếp chỗ thức ăn dã ngoại mang theo từ nhà tới, bé trai bèn la cà tới bên dòng suối mới có ba bốn tuổi, nhỏ người nhưng rất nhaỵ bén.“Ôi, ba mẹ ơi ở đây có dòng suối nhỏ nè.”Như vừa phát hiện ra một vùng đất mới, cậu bé hưng phấn tới gần dòng suối hơn, nhưng vẻ hưng phấn trên mặt sau khi nhìn thấy em gái nhỏ người chằng chịt vết thương ngất xỉu bên dòng suối thì lập tức biến mất.“Ba mẹ!”Bé trai hô to, đôi vợ chồng đang sắp xếp đồ đạc nghe thấy tiếng gọi gấp gáp của bé trai còn tưởng là cậu bé gặp phải nguy hiểm họ nhanh chóng đi tới bên con trai, dĩ nhiên thấy con mình không sao họ thở phào nhẹ nhõm nhưng lúc nhìn thấy cô bé đang hôn mê kia thì vẻ mặt họ trở nên vô cùng nghiêm túc.“Mẹ, bạn ấy sao vậy?”Bé trái rúc vào иgự¢ người mẹ, nhìn ba mình vươn tay bế cô gái đàn ông An Vu Triết kiểm tra một lượt cho cô bé rồi thở phào nhẹ nhõm.“Bà xã, cô bé còn sống, bây giờ chúng ta phải đưa cô bé tới bệnh viện đã.”Người phụ nữ gật đầu, trìu mến nhìn cô gái nhỏ trước mắt, ôm chặt lấy con mình.“Ông xã, chúng ta mau đưa cô bé về thôi, cô bé này đáng thương quá.”Vì vậy, bọn họ không tiếp tục ở lại dã ngoại nữa mà đưa cô bé tới bệnh viện gần nhất bằng tốc độ nhanh nhất có bé được phẫu thuật, một nhà ba người không hề bỏ đi, gương mặt họ đều lo lắng và căng thẳng.“Bà xã, không sao đâu.”An Vu Triết ôm vai vợ mình, ai ủi Hạ gật đầu một cái, ánh mắt nhìn chăm chú vào cánh cửa phòng phẫu bà xã lo lắng quá, An Vu Triết thở dài một cái, anh biết vợ anh chắc chắn đang nghĩ tới đứa con gái đáng thương của bọn khi có An Mặc Hàn, bọ họ đã có một đứa con gái đáng yêu. Nếu đứa bé vẫn còn, giờ nó cũng lớn bằng tầm cô bé này rồi, nhưng một cơn bạo bệnh đã ướק đi tính mệnh con gái họ. Từ đó vợ anh không thể nào gượng dậy được. Mãi cho tới khi có Hàn Nhi, tâm trạng cô mới dần bình ổn hai giờ, ánh đèn phòng phẫu thuật mới tắt hẳn. Lúc này, An Mặc Hàn đã bắt đầu gật gù trong иgự¢ mẹ rồi.“Bác sĩ, cô bé sao rồi?”Lãnh Hạ thả An Mặc Hàn vào trong иgự¢ An Vu Triết, vội vàng tiến về phía bác sĩ vừa từ trong phòng mổ đi sĩ cởi khẩu trang ra, cho họ một nụ cười an tâm.“Yên tâm đi, phẫu thuật rất thành công, đứa bé đã không sao, chỉ có điều chắc phải ngủ thêm mấy tiếng nữa mới tỉnh lại được.”“Cảm ơn bác sĩ.” An Vu Triết thành tâm cảm Hạ đang muốn đi vào phòng bệnh nhìn cô bé một chút, lại nghe thấy lời bác sĩ dặn thêm.“Đúng rồi, cô bé này có nhóm máu cực hiếm là nhóm B RH âm tính, cho nên sau này đừng để cô bé bị thương.”“Vâng, thưa bác sĩ, lời của ông chúng tôi sẽ nhớ kỹ.”“Đừng khách sáo.”Đưa mắt dõi theo bác sĩ tới lúc ông đi khuất, cả nhà ba người bọn họ xúm vào phòng bệnh, thấy rõ cô bé tái nhợt đang nằm này An Mặc Hàn đã tỉnh ngủ, cậu cũng nhìn rõ người chị nhỏ trên giường bệnh.“Hạ, đứa bé không sao rồi.”An Vu Triết an ủi vợ Hạ lau chút nước mắt nơi khóe mi, trìu mến nhìn cô bé.“Triết, có tra được là con gái nhà ai không?”Trên đường tới bệnh viện, An Vu Triết đã sai người đi điều tra tình huống của đứa bé.“Cô bé là cô nhi, bị người của cô nhi viện Đồng Thoại vứt ra suối, chắc là người ở đó tưởng cô bé đã ૮ɦếƭ nên mới mang đi vứt.”Nghe được thân thế của cô bé, Lãnh Hạ càng thêm đau lòng.“Ba, cô nhi là sao ạ? Tại sao chị này lại gọi là cô nhi?”An Mặc Hàn ngây thơ không hiểu ba mẹ mình đang nói gì, cậu chỉ nhìn chăm chú vào chị gái nhỏ như trước.“Hàn Nhi còn nhỏ, sau này sẽ rõ.”“Ồ!”An Mặc Hàn không hỏi nữa, chỉ nhìn chăm chăm cô bé trước mắt.“Triết, em muốn nhận nuôi đứa bé này.”Lời của Lãnh Hạ không gây cho An Vu Triết chút bất ngờ nào. Anh đã sớm biết bà xã mình có ý muốn nhận con gái nuôi, nếu như cô bé này có duyên với họ như vậy, bọn họ sẽ nuôi cô.“Được, để anh đi sắp xếp.”“Cảm ơn anh, Triết.”Tựa vào trong иgự¢ chồng, Lãnh Hạ cảm động chảy nước mắt.“Ngốc, nói bậy gì đấy, chúng ta là vợ chồng, em nghĩ gì anh lại không biết sao? Anh biết em nhìn thấy đứa bé này đáng thương liền nghĩ tới đứa con đáng thương đã mất của chúng ta. Anh cũng như em, thấy cô bé anh cũng như thấy được con gái mình, về sau chúng ta hãy coi cô bé là con gái chúng ta đi.”An Vu Triết nói trúng ý tưởng của Lãnh Hạ, Lãnh Hạ nhìn ông xã mình, anh luôn luôn hiểu cô như thế.
tong giam doc gian manh chi yeu vo